Thương tích
			Đă 50 năm
			Quê hưong ngàn trùng
			Đừng gọi tôi là ân 
			nhân
			Ngày chia tay
			Ánh trăng xưa
			Ngày đại thọ
			Ḷng sơn gửi tạm 
			giữa đất trời
			Mông lung
			Ḥn khô
			Đêm ngủ tôi mơ
			Cali mùa hạnh ngộ
			Nhớ măi
			Vẫn t́m em
			Gánh phù vân
			Quốc hận
			Nhắn lời
			Tháng 2! Xuân vẫn 
			ngát hương đời
			Nhớ xuân xưa
			Xin em
			Cũng đành thôi
			Mừng sinh nhật
			Phút cuối
			Đoản khúc Đà Lạt
			Chờ
			Hương ḷng
			Niềm riêng đêm thánh
			Nỗi đau thẩm
			T́nh tôi lăng mạn....
			Tàn thu
			Em cao nguyên
			Thu từ phương ấy 
			thu sang
			Kỷ nhân hồi
			Hoài Thu 
			Tịch liêu
			T́nh gửi từ 
			trên đôi cánh sắt
			Trầm tích
			Ngồi giữa Eden 
			nhớ Saigon 
			Nhớ quá
			T́m nhau
			Một khúc hoài
			Muộn màng
			Bước lưu vong
			Tháng 7
			Nh́n biển nhớ người
			Chuyện một đời người
			Rượu đầy làm sao cạn
			Bó tay!
			Vô thường bóng em
			Đón xuân
			Nói đi em
			Đêm Giáng Sinh xưa
			
			Nhớ em
			Cám ơn
			Đêm Thu
			Hồng Quế
			Tháng tám mưa rơi
			Ḷng vẫn xuân xanh
			Ước gì
			Nhớ áo xưa
			Hạ vàng trong kỷ niệm
			Tóc mây
			Lửa Việt
			Xuân giữa trời đông
			Khi muà xuân đến
			Bóng xuân
			Hẹn một mùa xuân
			Lời cho hải đảo
			Đừng do dự
			Một ṿng quay
			Một ḿnh trên căn gác
			Mùa hoa phượng
			Gọi thầm
			Thầm lặng
			Ngàn năm măi t́nh 
			chung
Đứng vùng lên
			Nỗi buồn vong quốc
			Ngày rời Đà Nẵng
			Câu hỏi
 
			Tháng 4! Thêm một mùa Quốc Hận
			Thấm thoát đời đang khép ṿng quay
			Sao c̣n đứng bên trời lận đận
			dơi cánh mây trôi măi phương này?!
			
			Kiếm cung đă chôn trong Sử kư
			47 năm lầm lũi dặm trường
			Thẹn ḷng với hương linh Tử Sĩ
			nơi quê nhà phiêu hốt gió sương.
			
			Tháng 4! Ta ngậm ngùi giấu mặt
			ẩn ḿnh trong mê lộ nhân trần
			Gươm tráng sĩ cùn mằn, hoen sắt
			Bao lâu rồi quá đỗi phân vân!
			
			Bởi lạc trong sương mù thế kỷ
			nên dật dờ chân bước loanh quanh
			Ngậm chén đắng thương thân chốt thí
			thua ván cờ tàn cuộc phân tranh!
			
			47 năm! Việt Điểu xa cành
			khàn tiếng gọi hồn thiêng cố quốc
			Ṿng thời gian vùn vụt lướt nhanh
			Trên cánh mỏi chất chồng tự sự.
			
			Im lặng đến quặn ḷng lữ thứ
			khi chung quanh bóng tối vô minh
			của vị kỷ, điêu ngoa, vọng ngữ
			thay cho câu Huynh Đệ thân t́nh!
			
			Biết t́m đâu trong cơi phù sinh
			chánh khí của hùng tài chiến sĩ
			Thời nay lộng ngôn trùm nghĩa khí
			Nghĩ mà thương cho mộng vá trời!
			
			Mới hôm nào trùng trùng khí thế
			Giờ loe hoe, lác đác vài người
			Giặc bây giờ ngời ngời trước mặt
			Trượng phu đâu!? Trăng máu! Trời ơi!
			
			Ngửa mặt cười khan đêm thống hối
			Thương quá phận người bị bỏ quên
			C̣n ai nhớ vực sâu tù tội?
			Ta nh́n quanh chỉ thấy miếu đền! (*)
			
			Đă có miếu đền ắt hồn ngạ quỷ
			đang nhởn nhơ khắp chốn ta bà
			Biết bao kẻ nức ḷng tri bỉ
			Có ai ngờ thấy rặt bóng ma!
			
			Bóng quá khứ, ma trơi lồng lộng
			Mỗi tháng 4 vọng động, khuấy trời
			Giấc hồi hương đă thành ảo mộng
			Lữ khách. Hề! Du tử... Than ôi!
HUY VĂN
			(*) Mượn Ư và Lời thơ MAI THẢO trong
			"Ta Thấy H́nh Ta Những Miếu Đền"
			Bóng người hay bụi 
			sương?
			Lần đầu nhập trận
			Ngược ḍng thời gian
			Họa, phúc trong ngày
			50 năm thoáng 
			vội trong ngày
			Ukraine & VNCH
			Saigon xa đă tṛn 
			năm
			Ngày về từ rừng 
			núi Hiệp Đức
			Trường Sơn bỏ 
			lại sau lưng
			Cuộc hành tŕnh
			Chung g̣ng định phận
			Cuối cuộc hành tŕnh 
			2020
			Xuân ở nơi nào?!
			Giấc mơ Xuân
			Ngày ra trại
			Một buỗi chiều xuân
			Nhánh mai vàng
			Đêm xuân
			Cuối cuộc hành tŕnh
			Thân chiến 
			quốc, phận lưu vong
			Mộ Đức - Một ngày 
			vào hạ
			Từ Mỹ Tho đến 
			Garden Grove