Bia tưởng niệm ở trại tị nạn

MX Lê Công Truyền

Trong tháng 3 vừa qua, 142 đồng hương hiện định cư tại Hoa Kỳ và Úc Đại Lợi đă tổ chức “Chuyến Đi Về Bến Tự Do 2005” để trở lại thăm Pilau Bidong thuộc Liên bang Mả Lai Á và Galang thuộc Quần Đảo Nam Dương. Phái đoàn 142 người nói đây đă dựng “Bia Đài Tri Ân và Tưởng Niệm” (BTN) để ghi ơn các cá nhơn và các tổ chức đă tận lực giúp đở thuyền nhơn đồng thời để tưởng niệm thuyền nhơn bỏ ḿnh trong những chuyến vượt biển trốn chạy chế độ cộng sản. Liền sau đó, cộng sản Hà Nội (csHN) phản ứng bằng cách tạo áp lực với hai chánh phủ liên hệ để hai chánh phủ này phá bỏ các BTN. Trong tháng 7 vừa qua, một người với danh xưng là Minh Thuy đă gởi điện thư vào các diễn đàn xuyên tạc lư do khiến đồng bào liều chết trốn chạy chế độ cộng sản. Lời lẽ bức điện thư ấy như sau: “Mọi người trên thế giới đừng quên rằng hàng ngàn người Việt Nam ra đi bị chết ch́m trên biển là do mắc mưu lừa đảo, tuyên truyền của Mỹ khi chúng rút chạy khỏi Việt Nam. Người Mỹ nói dối rằng VC sẽ tắm máu khi chúng vào Saigon. Nhưng thực tế th́ không phải vậy” (sic).

Có người cho rằng Minh Thuy “bị cộng sản bưng bít thông tin” nên phát ngôn một cách vô ư thức. Có người lại cho rằng đương sự là môt cán bộ tuyên vận của csHN, tung hỏa mù trên các diễn đàn nhằm xuyên tạc sự thật để che đậy tội ác của tập đoàn thống trị trong Bắc Bộ Phủ. Người viết không biết đích xác đương sự thuộc thành phần nào nhưng nghĩ rằng giọng điệu đó chỉ có thể phát xuất từ một cán bộ tuyên vận mới được tuyển dụng, cần được huấn luyện lại!

Sau đây xin có một vài suy nghĩ về thái độ của csHN đối với các BTN và ư đồ xuyên tạc lư do vượt biển của đồng bào.

I. Thái Độ Của csHN Đối Với Các Bia Đài Tri Ân và Tưởng Niệm

Thật ra, không ai ngạc nhiên về cách ứng xử của csHN trước các BTN. Tại sao? V́ csHN mắc phải hai chứng bịnh trầm kha mà ai cũng biết: hận thù và sợ hải!.

Trước nhiều hành động của csHN mà người có chút lương tri không bao giờ làm, người ta phải tự hỏi: ‘Tại sao phải làm như thế?” Tại sao sau khi chiếm xong Tổng Y Viện Cộng Ḥa, cán binh cộng sản tống xuất các thương bịnh binhVNCH đang ở trong t́nh trạng nữa sống, nửa chết? Tại sao “tập trung cải tạo” cả các vị sĩ quan mù cả đôi mắt hoặc cụt cả một chân? Tại sao tàn phá Nghĩa Trang Quân Đội Biên Ḥa và các Nghĩa Trang Quân Đội tại các địa phương khác? Tại sao lại xua trẻ vị thành niên Miền Nam ra chiến trường để làm bia đở đạn cho bộ đội cộng sản? Các hành động ác nhơn thất đức này chỉ có thể được giải thích bằng hai chữ “trả thù”: csHN trả thù người chết lẫn người sống và trả thù luôn cả những ngựi đang hấp hối v́ tất cả những vị này đă từng hy sinh hạnh phúc đời ḿnh để bảo vệ chánh nghĩa quốc gia, chống tà thuyết cộng sản.

Trở lại với các tấm BTN, chúng ta thấy các tấm bia ấy không hàm chứa nội dung hằn hộc hoặc bôi nhọ chế độ cộng sản. Ông Trần Đông, Trưởng Ban Tổ Chức “Chuyến Đi Về Bến Tự Do 2005”, cho biết chúng chỉ ghi những hàng chữ tưởng niệm đồng bào đă bỏ ḿnh trên biển cả và ghi ơn các tổ chức quốc tế và chánh phủ cùng công dân các quốc gia đă hết ḷng giúp đở người Việt tị nạn. Thế tại sao csHN lại làm áp lực để các chánh phủ liên hệ triệt hạ các BTN? Chúng ta chỉ có thể trả lời câu hỏi này bằng bốn chữ: “trả thù” và “sợ hải”: csHN trả thù thuyền nhân v́ thuyền nhân đă “bỏ phiếu bằng thuyền” không chấp nhận chế độ cộng sản vô thần, phi dân tộc! csHN sợ công luận thế giới lên án nên muốn xóa bỏ mọi chứng tích về sự bạo tàn, vô nhơn đạo của họ mà các BTN là những chứng tích hùng hồn nhứt! Triệt hạ các BTN, csHN đă thỏa mản được bản tính hận thù và nghĩ rằng họ đă triệt tiêu được các chứng tích về tội ác của họ!

Họ đă lầm!

Việc csHN làm áp lực để chánh phủ các quốc gia liên hệ triệt hạ các BTN đă gây nên một ngọn “sống thần câm phẩn” không những trong cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản mà cả trong đại khối đồng bào trong nước. Đối với công luận thế giới, kể cả công dân của hai quốc gia liên hệ, phản ứng nói trên của csHN là phản ứng xuẩn động của kẻ tiểu nhơn, đáng bị khinh miệt!

Chuốt lấy những hậu quả tai hại nói trên, csHN cũng không triệt tiêu được chứng tích về tội ác của họ. Chứng tích đó không những được ghi trên bia đá mà c̣n được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác; đó là “bia miệng”. Bia miệng th́ không thể nào xóa bỏ hoặc phá hủy được: .

“Trăm năm bia đá th́ ṃn
“Ngàn năm bia miệng vẫn c̣n trơ trơ.


Các BTN có thể c̣n hoặc không c̣n trên các đảo Galang và Pilau Bidong, nhưng chắc chắn chúng sẽ mải mải nằm trong ḷng mọi người dân Việt của mọi thế hệ v́ tội ác của csHN đă trở thành những sự kiện lịch sử! Mặt khác, phản ứng xuẩn động của họ đang nhắc Cộng Đồng Người Việt Tị nạn Cộng Sản: “Tại sao không xây Bia Đài Tri Ân và Tưởng Niệm ngay tại thành phố có đông du khách viếng thăm hoặc có đông người Việt định cư?”

Với phản ứng của csHN trước BTN, chúng ta thấy họ không hề hứa là sẽ trùng tu Nghĩa Trang Quân Đội Biên Ḥa như ai đó đă từng cho biết và lời kêu gọi ḥa hơp ḥa giải của họ chỉ là lời lừa phỉnh của con quạ trong bài ngụ ngôn “Le Corbeau et le Renard” của Jean de La Fontaine mà thôi!

Nếu csHN có can đảm, nhơn dịp 30 năm nh́n lại, gởi công hàm ngoại giao cám ơn chánh phủ và công dân của hai quốc gia liên hệ đă tận lực cứu giúp đồng bào và chỉ thị đại sứ của họ tại Mă Lai và Nam Dương đến đặt ṿng hoa tưởng niệm và cúi đầu trước các BTN để bày tỏ ḷng sám hối của chế độ th́, theo chúng tôi nghĩ, họ lại có thể làm cho những người nhẹ dạ tin rằng họ thật sự muốn ḥa hợp ḥa giải!!! Tiếc rằng họ không có cái can đảm đó; họ chỉ có can đảm ra lịnh cho công an biên pḥng rượt theo và xả súng máy để “diệt gọn” các con tàu bất hạnh chở những ngựi dân bạc phước đang t́m cách lánh xa “thiên đường cộng sản”! .

̀I. Lư Do Vượt Biển Của Đồng Bào

Sau khi tạo áp lực để chánh phủ hai quốc gia liên hệ phá bỏ BTN, csHN đi bước kế tiếp nhằm xuyên tác lư do vượt biển đích thức của đồng bào: sự tàn bạo của chế độ.

Trong điện thư trích dẫn trên đây, Minh Thuy viết: “...hàng ngàn người Việt Nam ra đi bị chết ch́m trên biển là do mắc mưu lừa đảo, tuyên truyền của Mỹ khi chúng rút chạy khỏi Việt Nam...”

Theo thông tấn xă Bermana, từ năm 1978 đến năm 1990, có 245 ngàn 133 thuyền nhân đă tới đảo Pilau Bidong. Ngoài ra c̣n phải kể nhiều trăm ngàn đồng bào đă tới Nam Dương, Thái Lan, Úc Đại Lợi, Phi Luật Tân, Hongkong, Tân Gia ba... Mặt khác, theo thống kê của Liên Hiệp Quốc, khoảng độ 50% đồng bào vượt biển đến nơi an toàn. Như vậy, đă có hàng trăm ngàn - chớ không phải chỉ có hàng ngàn - “người Việt Nam ra đi bị chết ch́m trên biển”!

Tại sao đồng bào phải bỏ xứ mà đi để chết thảm trên biển cả?

Minh Thuy xuyên tạc để chạy tội cho tập đoàn thống trị Bắc Bộ Phủ: “...do mắc mưu lừa đảo, tuyên truyền của Mỹ khi chúng rút chạy khỏi Việt Nam. Người Mỹ nói dối rằng VC sẽ tắm máu khi chúng vào Saigon...

Thế th́ đồng bào Miền Bắc liều chết trốn chạy “thiên đàng xă nghĩa” qua ngả Hongkong có bị “mắc mưu lừa đảo tuyên truyền của Mỹ khi chúng rút chạy khỏi Việt Nam” không? Họ có sợ bị “tắm máu khi VC vào Saigon” không? Dĩ nhiên là không bởi lẽ không có Mỹ ở Miền Bắc và không c̣n ai sợ tắm máu nữa v́ c̣n máu đâu để mà tắm sau trên hai mươi năm đất Bắc bị đảng CS thống trị với nào là “cải cách ruộng đất”, rồi lại “chánh sách sửa sai”, nào là “đánh tư sản mại bản”, nào là “Nhân Văn Giai Phẩm”, nào là “Quỳnh Lưu”, nào là “chỉnh phong”, nào là “cán bộ tập kết phá bót cảnh sát Bờ Hồ”, nào là “Học sanh Nam bộ khởi loạn ở Ngả Tư Sở” và biết bao là máu và nước mắt đă đỗ trong các trại Đầm Đùn và Lư Bá Sơ!

Tại Miền Nam, theo thông tấn xă Bermana, đồng bào ồ ạt vượt biển trong thời khoảng từ 1978 đến 1990. Trong khoảng thời gian nói đây, Mỹ nào c̣n ở Việt Nam để mà “lừa đảo tuyên truyền”! Năm 1978 và các năm kế tiếp, không phải v́ sợ tắm máu mà đồng bào vượt biển bởi lẽ csHN đă hoàn tất “nghiệp vụ tắm máu”: bao nhiêu doanh nhơn (Tư sản mạị bản) đă bị sát hại? Mấy trăm ngàn quân cán chánh VNCH (QCC) đă bỏ ḿnh trong vùng rừng núi Bắc Việt? Bao nhiêu ngàn vợ con QCC đă gục ngă tại các “vùng kinh tế mới”? Bao nhiêu ngàn con cái của QCC đă làm bia đở đạn cho cán binh csHN ở biên thùy phía bắc và tại biên giới phương nam?

Không bị “Mỹ lừa đảo, tuyên truyền’, không sợ “tắm máu”, thế th́ điều ǵ đă đẩy đồng bào ra biển cả để chết thảm? Xin thưa: chế độ cộng sản!.

Người viết xin nêu một sự kiện lịch sử để thấy rằng người Việt Nam lúc nào cũng có thể vượt biển để t́m sanh lộ trong tử lộ. Vượt biển hay không vượt biển, điều đó hoàn toàn tùy thuộc vào sức chịu đựng của đồng bào dưới chế độ họ đang sống.

Từ ngàn xưa, tiền nhơn chúng ta đă từng vượt biển để tránh bị tiêu diệt. Đó là trường hợp của hậu duệ nhà Lư. Trưóc chánh sách “nhổ cỏ phải nhổ tận gốc” của Trần Thủ Độ, con cháu nhà Lư đă phải liều chết vượt biển sang Triều Tiên tị nạn. Lúc bấy giờ phương tiện vượt sóng đâu có tối tân như ngày hôm nay. Nhưng ở lại chắc chắn phải chết; liều mạng ra đi may ra có thể sống c̣n; thế là tiền nhơn chúng ta quyết định ra đi!

Thế nhưng:

- Dưới thời Bắc Thuộc gần cả ngàn năm, ngoài những h́nh phạt dă man, bọn Thái thú Tàu c̣n khai thác sanh mạng của người dân để thủ lợi: bắt dân vào rừng t́m ngà voi, xuống biển ṃ ngọc trai để dâng nạp cho chúng. Thế nhưng người dân không hề vượt biển! Tại sao? V́, theo tôi nghĩ, c̣n có thể chịu đựng được.

- Dưới thời Pháp Thuộc gần cả trăm năm, thực dân đă áp dụng chánh sách sưu cao thuế nặng, dung túng nạn cường hào ác bá, đàn áp dă man các cuộc khởi nghĩa. Thế nhưng người dân không hề vượt biển! Tại sao? V́, theo tôi nghĩ, c̣n có thể chịu đựng được.

- Dưới thời Nhựt chiếm đóng, bọn quân phiệt áp dụng những h́nh phạt cực độc: ăn cắp vặt cũng bị chặt tay không cần xét xử. Thế nhưng người dân không hề vượt biển! Tại sao? V́, theo tôi nghĩ, c̣n có thể chịu đựng được

Thế tại sao:

- Sau khi Việt minh cộng sản tiếp thu Miền Bắc theo tinh thần Hiệp Định Genève ngày 21-07-1954, hàng triệu đồng bào đă gạt lệ rời bỏ Miền Bắc vào Miền Nam trốn chạy chế độ cộng sản?

- Sau khi csHN cưởng chiếm Miền Nam, hàng triệu đồng bào đă liều chết bỏ nước ra đi với tâm niệm: “Thà làm mồi cho thú dữ, thà bỏ thây nơi rừng sâu núi thẩm, thà lấy biển cả làm huyệt mộ c̣n hơn phải sống dưới chế độ cộng sản”?

- Trong thời chiến trước năm 1975, nơi nào có bóng cờ đỏ sao vàng của đảng csVN, đồng bào liều chết trốn chạy về hướng quốc kỳ Việt Nam Cộng Ḥa?

Xin trả lời ba câu hỏi nêu trên: Tại v́ chế độ cộng sản bạo tàn, hà khắc, sâu độc, nham hiểm, vô luân, ác nhơn, thất đức gấp vạn lần bọn Tàu, bọn Pháp, bọn Nhựt.

Những người cộng sản vô thần trong Bắc Bộ Phủ tin rằng không có thiên đường địa ngục chi cả, chỉ có “thiên đường cộng sản” mà đồng bào đang trốn chạy và không có một thế giới nào khác, ngoài “thế giới đại đồng” mà họ dùng xương máu đồng bào để góp phần xây dựng! Đối với họ, chết là hết; sau cái chết là một khoảng trống vô tận, minh mông, mịt mù: “Après la mort, c’est le néant”. Với “đức tin” đó và với câu tâm niệm “cứu cánh biện minh cho phương tiên” (La fin justifie les moyens), khi c̣n tại thế, họ làm mọi hành động, mà người hữu thần cho là ác nhơn thất đức, để thỏa măn dục vọng của họ. Trong trường hợp các BTN, cứu cánh là che dấu tội ác của họ đối với dân tộc nói chung và đối với thuyền nhơn nói riêng; phương tiện xử dụng là xuyên tạc lư do vượt biển của đồng bào và triệt hạ các bia tưởng niệm, một hành động tương tự như phá đ́nh, phá chùa, phá miểu. Cả hai phương tiện đều xúc phạm hương linh của thuyền nhơn chết trên biển cả và đều tỏ ra vô hiệu!

MX Lê Công Truyền