SỐNG LÀ CHO
ĐÂU PHẢI NHẬN RIÊNG M̀NH
Mùa xuân đến rồi đó . . .
Đi đâu cũng nghe vang lên những khúc nhạc xuân.
Mùa xuân là mùa của hoa khoe sắc, mùa của yêu thương . Thật vậy, chợ
hoa, đường hoa, phố hoa . . .làm cho người ta nao nao trong ḷng .
Giàu hay nghèo cũng phải đón xuân .Những nhà giàu th́ là dịp để phô
trương, sắm sửa ôi bao nhiêu là thứ . . .từ món ngon đắt tiền đến
những cây kiểng để trưng bày trong nhà, có những cây mai giá từ vài
triệu cho đến vài chục triệu đồng Việt Nam, vẫn không tiếc để chơi
trong vài ngày Tết
Cũng phải công nhận là Mai rất đẹp, Mai từng được tôn vinh trong Mai
, Lan , Cúc , Trúc . Mai là biểu tương của mùa xuân miền nam, Đào là
biểu tương của mùa xuân miền Bắc, mỗi loài hoa có một vẻ đẹp riêng .
Nhưng có lẻ tôi sinh ra và lớn lên ở miên Nam nên tôi yêu thích cây
Mai hơn, màu vàng rực rở, những cánh Mai xoè ra kiêu kỳ, ngày bé tôi
nghe nói Mai vàng 5 cánh, nhưng ngày nay bàn tay các nghệ nhân đă
ghép thành nhiều giống Mai để làm cho cây Mai thêm đẹp, không chỉ
thêm nhiều cánh mà c̣n những h́nh dáng rất ngộ nghĩnh . Thế nên các
đại gia ( chỉ những người giàu ) bỏ tiền ra mua gọi là chơi trội .
C̣n nhiều loại hoa khác nửa được để từ ngoài sân đến pḥng khách .
Quanh quẩn đâu đó c̣n những người nghèo nhẩm tính " tiền mua hoa kiểng đó
ḿnh sống được 2 hay 3 tháng ". Có những lúc ngồi ở quán ăn hay café
thấy những người già cầm trên tay những sấp vé số, hay những em bé
bán những cây kẹo, bản thân tự hỏi : " họ đă bỏ thời gian, t́m việc
làm theo tuổi tác để được chút tiền lời qua ḷng từ tâm của người
mua, tại sao có những người không chịu lao động, t́m mọi thủ
đoạn để lường gạt người.
Tôi không bao giờ tin vào những tấm vé số đó, v́ nếu là lộc của
ḿnh th́ sẽ đến với ḿnh, không trông chờ vào cái may rủi đó, nhưng
thỉnh thoảng tôi vẫn mua để gọi là ủng hộ khi thấy một người già hay
tàn tật đi bán, mua xong bỏ vào giỏ có khi quên luôn mấy tháng trời
. Cuộc sống cứ như thế làm cho ḿnh tự đắn đo, suy tính và cân nhắc
kỷ lưởng để tồn tại, có khi cảm thấy ngột ngạt với tấm chăn của cuộc
đời mà ḿnh đă chui vào đó tự bao giờ ?
Tôi đả nghe đâu đó : " nếu ta quay ngược trái tim lại th́ là h́nh
một ngọn đuốc " trong mỗi con người chúng ta ai cũng từng có ước mơ,
những ước mơ cháy bỏng mà có người không bao giờ thực hiện được .
. .đành phải phó mặc cho định mệnh sắp đặt .
Thời trai trẻ của những người TQLCVNCH, nếu không có ngọn lửa trái
tim, làm sao các anh có thể xông pha nơi lằn đạn, giữa sự sống và
cái chết để bảo vệ cho quê hương đất nước. Tôi đă nghe kể rằng ngày
xưa các anh lính TQLC không dám lấy vợ v́ sợ ḿnh không trở về th́
sẽ khổ cho tuổi xuân của người ta . Thậ vậy, không riêng ǵ là TQLC,
mà tôi lúc nhỏ v́ là trong ca đoàn của nhà thờ, tôi đă từng nh́n
thấy lá cờ vàng 3 sọc đỏ phủ lên chiếc quan tài mà theo sau là người
vợ rất trẻ , trên tay c̣n bồng đứa con chưa đầy tháng . Cảm giác lúc
đó chưa sâu sắc nhưng biết là một sự mất mát vô cùng lớn lao . Nhiều,
nhiều lắm . . .
Đó là ngọn lửa trái tim .
Đến khi nh́n quê hương mất mát, có người tự trách cho bản thân, hay
trách cho định mệnh, có những đồng đội nằm lại chiến trường, có
người bỏ lại những phần thân thể của ḿnh để hiến dâng cho tổ quốc .Bây
giờ cuộc sống của họ rất khó khăn, là trụ cột gia đ́nh nhưng không
làm ǵ nổi những việc nặng nhọc v́ những vết thương trong người mỗi
khi trái gió trở trời . . .( là những người bạn của anh mà tôi biết
) c̣n ở lại VN .
Tôi là người lớn lên trong thời kỳ đó, đên khi hiểu biết th́ không
thể . . ., chỉ biết vùi đầu vào cuộc sống, lo làm sao có hai bữa
cơm cho gia đ́nh, lo được cho con cái đi học để không thua bạn thua
bè .
Thế đó, cuộc sống mà ! Lắm lúc cũng chỉ biết tự an ủi ḿnh như vậy .
Tôi không chối bỏ bản thân ḿnh, cám ơn cha mẹ đă sinh ra và cho con
lớn lên, mặc dù con lớn lên trong nghèo khó, nhưng mẹ đă dạy con
sống cho phải đạo làm người, c̣n rất nhiều người khổ hơn ḿnh v́
bệnh tật, v́ những di tích của chiến tranh để lại .
Sống là cho , đâu chỉ nhận riêng ḿnh . ., hảy thoát ra khỏi những
sự ích kỷ, nh́n mọi người với cái nh́n bao dung hơn, chắc chắn ḿnh
sẻ thấy ấm áp hơn .
Tôi đă đọc được những câu này và cảm thấy thán phục với người đó :
_" Bạn không cần đi qua cuộc sống với hai bàn tay khư khư nắm giữ,
bạn phải có thể ném bỏ lại ǵ đó nếu cần phải làm như vậy " .
_ " Mỗi ngày bạn cần mở ḷng ra và chạm được đến ai đó . Ai ai cũng
cần một cái ôm ấm áp hay chỉ là một cái choàng vai bạn bè " .
Tôi là người sinh sau đẻ muộn, không dám có ư mạo phạm, nhưng có thể
tôi sống và học hỏi từ những cái khó khăn của cuộc sống mà tôi đang
trải qua và đối mặt. Mong là một chút cảm nhận chân thành để mọi
người gần nhau hơn .
Nguyễn thị Hoàng Hạnh .
Xuân kỷ Sửu - 2009 .
|